Ngả mũ với Luis Enrique
ScoresWay.netLuis Enrique đã viết nên trang sử mới cho PSG với chức vô địch Champions League, biến đội bóng thành một tập thể gắn kết, chấm dứt cơn khát danh hiệu châu Âu.

Rạng sáng ngày 1/6/2025 (giờ Việt Nam) tại Munich, Paris Saint-Germain không chỉ lần đầu tiên chạm tay vào chiếc cúp UEFA Champions League danh giá mà còn làm nên lịch sử với chiến thắng hủy diệt 5-0 trước Inter Milan – tỷ số đậm nhất trong một trận chung kết suốt 70 năm.
Chiến công vĩ đại này, với việc hoàn tất cú ăn ba lịch sử cho đội bóng thủ đô nước Pháp (Ligue 1, Cúp Quốc gia Pháp, Champions League) mang đậm dấu ấn của một người: Luis Enrique.
Sau hơn một thập kỷ đầu tư khổng lồ từ các ông chủ Qatar và những thất bại cay đắng ở đấu trường châu lục, chính vị chiến lược gia người Tây Ban Nha đã mang đến sự khác biệt, biến PSG từ một tập hợp các ngôi sao thành một tập thể đúng nghĩa, đủ sức chinh phục đỉnh cao châu Âu.
Hành trình đến ngôi vương của PSG mùa giải này là minh chứng cho tài thao lược và bản lĩnh của Luis Enrique. Ông không chỉ áp đặt một triết lý bóng đá tấn công, mà còn cho thấy sự linh hoạt đáng kinh ngạc trong việc điều chỉnh chiến thuật, "thống trị trận đấu" như lời khẳng định trước thềm chung kết:
"Chúng tôi muốn thống trị trận đấu. Đó là tham vọng của chúng tôi để giành chiến thắng, với sự ủng hộ đáng kinh ngạc của người hâm mộ."
Dù đối đầu với những đối thủ sừng sỏ, PSG dưới tay Enrique luôn biết cách thích nghi, đọc trận đấu và đưa ra những quyết định chính xác.
Kinh nghiệm từng vô địch Champions League cùng Barcelona năm 2015, nơi ông cũng hoàn tất cú ăn ba, đã giúp Enrique tôi luyện bản lĩnh và sự bình tĩnh cần thiết ở những thời khắc quyết định.
Nhà cầm quân người Tây Ban Nha chia sẻ về việc quản lý áp lực: "Chìa khóa có lẽ là biết cách quản lý những cảm xúc này và biến chúng thành điều gì đó tích cực." Chính sự vững vàng đó đã truyền lửa cho một PSG trẻ trung, giúp họ vượt qua những áp lực khổng lồ để làm nên lịch sử.

Nhưng có lẽ, di sản lớn nhất mà Luis Enrique tạo ra tại PSG chính là việc biến "Les Parisiens" thành một tập thể thực thụ, xóa bỏ hình ảnh một "CLB của các siêu sao" vốn thường bị chỉ trích vì thiếu gắn kết và phụ thuộc vào những khoảnh khắc lóe sáng cá nhân.
Sự ra đi của Kylian Mbappe tưởng chừng là một đòn giáng mạnh, nhưng dưới bàn tay Enrique, nó lại trở thành "một cú hích cho toàn đội," như ông thừa nhận:
"Tôi nghĩ đó là một cú hích cho toàn đội, cho tất cả các cầu thủ, bởi vì chúng tôi đã cố gắng quản lý cách chúng tôi chơi. Trong trường hợp đó, tôi phải nói rằng mọi người đều tham gia, mọi người đều nhận lấy những điều tích cực."
Ông tự hào nói thêm: "Với tư cách là một đội, chúng tôi rất hạnh phúc vì tôi nghĩ chúng tôi tốt hơn năm ngoái cả khi có bóng và không có bóng, và điều đó quan trọng."
Triết lý của Enrique rất rõ ràng: ưu tiên tập thể. Điều này được thể hiện rõ khi gánh nặng ghi bàn mùa 2024/25 được san sẻ đều hơn, với Ousmane Dembele, Bradley Barcola, Goncalo Ramos, và đặc biệt là người hùng trận chung kết Desire Doue, đều có những đóng góp quan trọng.
Dembele, người đã có một mùa giải thăng hoa với 33 bàn thắng, ca ngợi Luis Enrique:
"Ngay từ khi tôi gặp Luis... tôi biết rằng ông ấy tin tưởng tôi. Ông ấy đặt niềm tin vào tôi ở vị trí số 9. Đó là vị trí tôi quen chơi nên tôi nghĩ mình đã thích nghi tốt. Đó là việc tạo ra sự khó lường cho đối thủ và là một vị trí tôi ưa thích."
Ngay cả việc phòng ngự cũng trở thành nhiệm vụ của cả đội, phản ánh qua lời chia sẻ từ Joao Neves: "Luis Enrique muốn một đội bóng cống hiến 100% trong các khoảnh khắc tấn công và 120% trong các khoảnh khắc phòng ngự."
Chức vô địch Champions League đầu tiên góp phần vào cú ăn ba, là phần thưởng xứng đáng cho sự thay đổi mang tính cách mạng mà Luis Enrique đã mang lại. Ông không chỉ là một HLV tài ba về chiến thuật mà còn là một nhà tâm lý, một người truyền cảm hứng, người đã thấu hiểu và khai phá tiềm năng thực sự của PSG.

Động lực của Enrique, như ông từng chia sẻ, vô cùng lớn lao:
"Động lực lớn nhất của tôi là ghi dấu ấn vào lịch sử của PSG, ghi dấu ấn vào lịch sử của một quốc gia. Trở thành người đầu tiên là điều thúc đẩy tôi nhiều nhất." Lời hứa về việc "cắm lá cờ PSG" trên sân như một sự tưởng nhớ đến cô con gái Xana đã khuất của ông, càng tô đậm thêm ý nghĩa nhân văn và chiều sâu cảm xúc trong hành trình kỳ diệu này.
Luis Enrique đã đến và chinh phục, không chỉ danh hiệu mà còn cả trái tim người hâm mộ, đưa Paris thoát khỏi lời nguyền châu Âu và khẳng định vị thế của một trong những chiến lược gia vĩ đại nhất thế giới.