Shkodran Mustafi: Kẻ núp phía sau ánh hào quang
ScoresWay.netArsenal đang dần tìm lại hình ảnh của một The Invincibles với lối tấn công hoa mỹ, rực lửa. Dẫu vậy, đâu mới là tiền đề để họ tìm lại chính mình?
Yếu đuối, bạc nhược, phập phù, bết bát,... đó là những từ mà người ta thường dùng để nói về Arsenal trong khoảng 3-4 năm cuối trong kỷ nguyên của đế chế Arsene Wenger kéo dài 22 năm. Với lối chơi ban bật một chạm hoa mỹ, các Pháo thủ thi đấu như những nghệ sỹ thực thụ trên sân cỏ. Thế nhưng cũng vì nhiều "chất nghệ" quá, mà họ đã đánh mất đi "chất thép" cần có - nhất là ở tuyến giữa, nơi vốn được xem như trái tim của mọi đội bóng. Họ dễ dàng chùn chân, thậm chí có phần e sợ khi gặp phải những đối thủ có lối chơi lăn xả, không ngại va chạm, dù cho nếu xét ra thì thực tế không nhiều CLB có sức mạnh vượt trội so với Arsenal.

Arsenal đã từng khốn đốn một thời chỉ vì không có những cầu thủ sẵn sàng lăn xả trong đội hình.
Thế rồi Unai Emery đã đến và thổi vào sân Emirates một tinh thần thực dụng cần thiết. Tất nhiên, thực dụng ở đây không có nghĩa chiến lược gia người Tây Ban Nha đạp đổ hoàn toàn những di sản của người tiền nhiệm và biến Arsenal trở thành tập thể bao gồm mười một Diego Costa. Thực dụng ở đây chỉ đơn giản là ông giúp các học trò của mình, những "đứa trẻ ngoan nhà Wenger", biết cách chủ động phạm lỗi, chủ động lăn xả, chủ động sử dụng chiêu trò để trở thành những "kẻ tranh đoạt ngai vàng" thực thụ. Hay nói ngắn gọn hơn, ông dạy họ cách "chơi bẩn".
Mùa giải năm nay, tính đến thời điểm này thì Arsenal đang là đội bóng "xấu xí" nhất nước Anh khi dẫn đầu về số lần phạm lỗi. Lucas Torreira, Sokratis Papastathopoulos, Sead Kolasinac hay kể cả Granit Xhaka đều là những cái tên không ngần ngại nhoài người ra rồi phi thẳng vào đối thủ để cướp bóng. Dẫu vậy, ấn tượng hơn cả phải kể tới Shkodran Mustafi.

Những cầu thủ như Mustafi chính là tiền đề quan trọng nhất để Arsenal "hồi sinh" dưới thời Emery.
Trung bình cứ một trận đấu, Mustafi phạm lỗi 1,4 lần - nhiều thứ hai chỉ sau Granit Xhaka. Thế nhưng điểm đặc biệt của trung vệ người Đức đó là khả năng chọn thời điểm, chọn đối tượng để phạm lỗi chứ không phải là một mẫu "máy chém" nhắm tới bất cứ cầu thủ nào có thể. Anh biết cách đánh giá xem khi nào nên giữ khoảng cách, khi nào nên quyết đoán xông lên để cướp bóng để từ đó "bóp nát" những mối nguy đối với khung thành đội nhà.
Rõ ràng, tiền đề cho lối đá hoa mỹ, cho những cơn mưa bàn thắng của một đội bóng đã có tới 29 xé lưới đối thủ trên mọi đấu trường chính là những chiến binh, những cầu thủ sở hữu lối chơi có phần nào đó "điên cuồng", những người mang đến chất thép cần thiết để giúp những đôi chân mang chất nghệ có thể bay cao. Không có những cầu thủ như Mustafi, như Lucas Torreira thì tất sẽ chẳng thể nào có một Alexander Lacazette, một Pierre-Emerick Aubameyang tỏa sáng rực rỡ đến thế, mà ví dụ nhãn tiền chính là hình ảnh của họ cách đây chỉ vài tháng khi còn được dẫn dắt bởi Arsene Wenger.