Tương lai nào cho Ruben Amorim sau cú ngã tại Bilbao?
ScoresWay.netThất bại trước Tottenham tại chung kết Europa League khiến tương lai Ruben Amorim ở Manchester United trở thành dấu hỏi lớn giữa khủng hoảng lối chơi và lực lượng.

Trận thua 0-1 trước Tottenham Hotspur tại chung kết Europa League ở Bilbao không chỉ khép lại một mùa giải vốn đã tồi tệ nhất lịch sử Manchester United tại Premier League bằng một nốt trầm não nề, mà còn đặt ra dấu hỏi lớn về tương lai của HLV Ruben Amorim.
Chiến thắng lẽ ra đã mang lại chút ánh sáng le lói, một lý do để lạc quan, nhưng thay vào đó, nó phơi bày toàn bộ sự mong manh và những vấn đề cố hữu của "Quỷ Đỏ" dưới triều đại vị chiến lược gia người Bồ Đào Nha. Con đường trở lại đỉnh cao của United giờ đây dường như dài hơn bao giờ hết, và chiếc ghế của Amorim đang lung lay dữ dội hơn bao giờ hết.
Thất bại tại Bilbao không đơn thuần là một trận thua. Nó là đỉnh điểm của một chuỗi những màn trình diễn đáng thất vọng, nơi những câu hỏi về bản sắc lối chơi, sự hiệu quả chiến thuật và năng lực của HLV ngày càng trở nên nhức nhối. Amorim, với sự kiên định gần như đến mức cố chấp vào sơ đồ 3-4-3, đã không thể tìm ra lời giải cho một Tottenham chơi phòng ngự lùi sâu.
Ngay cả khi đối thủ co cụm toàn bộ đội hình sau vạch bóng, ông vẫn giữ nguyên ba trung vệ, một quyết định khiến nhiều người phải đặt câu hỏi về sự linh hoạt và khả năng đọc trận đấu. "Tôi sẽ không thay đổi," Amorim khẳng định sau trận, một tuyên ngôn về sự kiên định, nhưng trong bối cảnh này, nó lại nhuốm màu bảo thủ đến cực đoan.
Bằng chứng cho thấy sơ đồ 3-4-3 không phù hợp với dàn cầu thủ hiện tại của United đã quá rõ ràng. Một lối chơi nhất quán, một bản sắc dễ nhận diện vẫn chưa hình thành sau một thời gian đủ dài. Không chỉ thua về mặt chiến thuật, Amorim còn thất bại trong việc lựa chọn nhân sự.
Việc để Mason Mount đá chính bị xem là một "sai lầm lớn", đặc biệt khi Alejandro Garnacho vào sân và tạo ra nhiều đột biến hơn hẳn chỉ trong vài phút đầu tiên. Ngược lại, Ange Postecoglou của Tottenham đã chứng tỏ sự cao tay khi quyết định của ông (cho Richarlison đá chính, Son Heung-min dự bị) được chứng minh là hoàn toàn chính xác.
Tuy nhiên, việc quy hết trách nhiệm lên Amorim có lẽ là quá vội vàng và thiếu công bằng. Bài báo cũng chỉ ra rằng vị HLV này xứng đáng có thêm thời gian, bởi ông đã kế thừa một "mớ hỗn độn" từ những người tiền nhiệm.
Về mặt thực tế, United có lẽ không đủ khả năng tài chính để thực hiện một sự thay đổi HLV nữa, nhất là khi điều đó có thể kéo theo sự ra đi của cả những người đã bổ nhiệm ông. Amorim vẫn thể hiện tốt trong các buổi họp báo, và nhận được sự ủng hộ công khai từ các cầu thủ như Luke Shaw. Vấn đề là, những ấn tượng tốt đẹp đó dường như chỉ giới hạn ở các hoạt động truyền thông ngoài sân cỏ.
Khó khăn lớn nhất của Amorim, và cũng là của Manchester United, nằm ở chất lượng đội hình và những ràng buộc tài chính. Câu hỏi "MU cần bao nhiêu cầu thủ mới, tính đến con số 10 không?" đã phần nào nói lên quy mô của cuộc tái thiết cần thiết.
So sánh với West Ham, đội xếp ngay trên ở Premier League, có lẽ chỉ Bruno Fernandes là cái tên duy nhất mà "The Hammers" muốn sở hữu. Thất bại ở Bilbao khiến United mất đi khoảng 100 triệu bảng doanh thu tiềm năng, trong bối cảnh CLB đã lỗ 300 triệu bảng trong ba năm qua. Điều này đặt ra nghi vấn lớn về khả năng United có thể mạnh tay trên thị trường chuyển nhượng hè này hay không.

Phát biểu đáng lo ngại của đội trưởng Bruno Fernandes, rằng "nếu CLB nghĩ đã đến lúc chia tay vì muốn thu tiền hay bất cứ lý do gì, thì đành vậy," càng làm gia tăng sự bất ổn. Nó cho thấy ngay cả những trụ cột cũng không cảm thấy chắc chắn về tương lai của mình, chứ đừng nói đến việc thu hút những tân binh chất lượng.
Việc không được tham dự bất kỳ giải đấu cúp châu Âu nào mùa tới càng làm suy giảm sức hút của "Quỷ Đỏ". Những cái tên như Matheus Cunha hay Liam Delap sẽ phải cân nhắc kỹ lưỡng trước viễn cảnh gia nhập một đội bóng đang trong giai đoạn khủng hoảng và không có sân chơi châu lục.
Ngay cả những quyết định nhân sự trước đó cũng bị đặt dấu hỏi. Việc thay thế David de Gea bằng Andre Onana bị coi là một trong những "quyết định tồi tệ nhất" những năm gần đây.
United không chỉ cần một thủ môn mới, mà còn cần ít nhất hai tiền đạo, vài hậu vệ cánh và một tiền vệ giàu sức mạnh. Và trong bối cảnh tài chính eo hẹp, việc phải bán đi những tài năng "cây nhà lá vườn" như Kobbie Mainoo hay Garnacho để tuân thủ Luật Công bằng Tài chính (PSR) sẽ là một bước lùi đau đớn, báo hiệu một cuộc tái thiết bắt đầu từ việc bán đi những cầu thủ tốt nhất.
Việc chỉ thi đấu một trận mỗi tuần vào mùa tới có thể mang lại lợi thế về thể lực, nhưng như Postecoglou đã ngầm chỉ ra, chất lượng cầu thủ mới là yếu tố quyết định. "Không mệt không có nghĩa là họ sẽ không chơi tệ."
Điều United thực sự cần là những cầu thủ mới, rất nhiều cầu thủ mới, để bắt đầu thoát khỏi vũng lầy hiện tại. Và việc thu hút cũng như tài trợ cho những cầu thủ đó trở nên khó khăn hơn gấp bội khi không có tấm vé dự cúp châu Âu.
Tóm lại, tương lai của Rúben Amorim tại Old Trafford đang trở nên vô cùng bấp bênh. Cú ngã tại Bilbao không phải là nguyên nhân duy nhất, mà là giọt nước tràn ly, phơi bày tất cả những yếu kém đã tồn tại từ lâu.
Amorim có thể nhận được sự kiên nhẫn từ ban lãnh đạo, nhưng sự kiên nhẫn đó sẽ kéo dài bao lâu nếu thành tích trên sân không được cải thiện, đặc biệt khi những ràng buộc về tài chính và sức hút của CLB đang ngày càng hạn chế khả năng xoay chuyển tình thế của ông?
Trận chung kết Europa League lẽ ra có thể là một "lối thoát", một liều thuốc tinh thần, nhưng giờ đây, United và Amorim không có được điều đó. Họ đang đối mặt với một mùa hè đầy thử thách và một tương lai mờ mịt, nơi mỗi quyết định đều có thể mang tính sống còn.