Arsenal: Tuyến giữa giờ là vũ khí mạnh nhất?
ScoresWay.netDàn tiền vệ dày và đa dạng đang biến Arsenal thành đội bóng sở hữu “trái tim” đáng gờm nhất giải Ngoại hạng Anh lúc này.

Arsenal đang bước vào một mùa giải mà bất cứ sai lầm nào cũng có thể khiến họ tiếp tục giấc mơ dang dở. Sau ba mùa liên tiếp về nhì, đội bóng của Mikel Arteta hiểu rõ áp lực chạm tay vào ngôi vương không còn là hy vọng xa xỉ, mà phải trở thành mệnh lệnh.
Và để làm được điều đó, họ đang âm thầm xây dựng chiều sâu đội hình, đặc biệt ở khu vực mà xưa nay vẫn luôn là trái tim của mọi cỗ máy: hàng tiền vệ.
Mùa hè này, không ít người tin rằng Arsenal sẽ dồn lực cho một tiền đạo đẳng cấp - bởi những cơ hội trôi qua ở giai đoạn cuối mùa trước phần lớn đến từ khả năng dứt điểm thiếu sắc bén. Nhưng thay vì “nổ bom tấn” cho hàng công, Pháo thủ lại tỏ ra quyết đoán với trục giữa sân. Christian Norgaard và Martin Zubimendi lần lượt cập bến Emirates, lấp đầy khoảng trống mà Jorginho và Thomas Partey để lại.
Thoạt nghe thì những bản hợp đồng này không “ồn ào” bằng việc chi đậm cho một “sát thủ” đỉnh cao. Nhưng với Arteta, đây mới là mảnh ghép sống còn. Trong triết lý của ông, tuyến giữa là gốc rễ cho mọi sơ đồ biến hóa - từ lối chơi pressing tầm cao, chuyển trạng thái nhanh cho đến kiểm soát bóng bền bỉ.
Xét về con người, Arsenal giờ không chỉ có Declan Rice và Odegaard, hai trụ cột đã chứng minh đẳng cấp Premier League, mà còn thêm Zubimendi – mẫu tiền vệ thông minh, thoát pressing tốt.
Norgaard, với kinh nghiệm Premier League, sẽ mang lại chất thép và kỷ luật phòng ngự. Thêm vào đó, Mikel Merino và sự trở lại của Fabio Vieira hay Sambi Lokonga giúp Arteta có ít nhất 6–7 phương án xoay tua chất lượng.
Ngay cả khi Ethan Nwaneri – tài năng trẻ được xem là “viên ngọc thô” – chưa thể chen chân vào đội hình chính, anh vẫn là mảnh ghép thú vị cho những trận đấu cúp, nơi Arteta có thể xoay vòng mà không lo sứt mẻ. Trong một mùa giải Arsenal buộc phải phân bổ sức cho cả Premier League lẫn Champions League, chiều sâu như vậy gần như là yếu tố sống còn.

Điều quan trọng là cách Arteta biến từng con người phù hợp với nhịp điệu chiến thuật. Rice - Zubimendi có thể trở thành cặp đánh chặn linh hoạt, Odegaard vẫn sẽ là “bộ não” sáng tạo, còn Merino hay Norgaard sẵn sàng bó vào làm cầu nối khi Pháo thủ cần “đóng trận” ở thế dẫn trước.
Với sơ đồ 4-3-3 hoặc 3-4-2-1 quen thuộc, Arsenal giờ có đủ chất liệu để không lặp lại hình ảnh kiệt sức cuối mùa. Ba mùa về nhì liên tiếp đều phơi bày hạn chế. Pháo thủ mất bóng dễ khi vắng Partey, hoặc phụ thuộc Odegaard quá nhiều cho bài phối hợp nhóm. Nhưng giờ, Arteta đã có cả hai phương án kiểm soát chặt trung tuyến và tạo ra nhịp luân chuyển đủ nhanh để hàng công hưởng lợi.
Tất nhiên, mọi con tính đều chỉ nằm trên giấy nếu chấn thương hoặc phong độ xuống dốc trở lại ám ảnh họ. Arsenal vẫn cần giữ bộ khung khỏe mạnh, tránh cảnh “mỏng người” đúng giai đoạn then chốt.
Bài học Liverpool giành chức vô địch năm ngoái khi tận dụng lúc Man City sảy chân là minh chứng rõ nét. Đội vô địch phải có cốt lõi vững chắc nơi tuyến giữa, nơi quyết định cả tỉ lệ kiểm soát bóng lẫn khả năng bịt khe hở cho hàng thủ.
Nói đi cũng phải nói lại, Arsenal vẫn phải giải quyết bài toán tiền đạo, bởi khâu dứt điểm vẫn còn thiếu một “kẻ giết chết trận đấu” đúng nghĩa. Nhưng nếu nhìn toàn cảnh, tuyến giữa giờ chính là phần được chăm chút, hoàn thiện nhất - và có lẽ, đây sẽ là bệ phóng để Arteta và các học trò nuôi hy vọng chấm dứt cơn khát Premier League kéo dài gần hai thập kỷ.
Với Arsenal lúc này, vô địch hay không sẽ phụ thuộc vào thứ vũ khí họ vừa mài giũa kỹ nhất, đó là trái tim giữa sân.