"Poster Boy" bị ruồng bỏ: Rashford mất số 10, tập một mình tại Carrington
ScoresWay.netMất áo số 10 vào tay Matheus Cunha và phải tập riêng, tương lai của Marcus Rashford tại Manchester United đã chấm hết, với Barcelona là lối thoát tiềm năng nhưng bấp bênh.

Hành động Manchester United chính thức trao chiếc áo số 10 cho tân binh Matheus Cunha không đơn thuần là một sự thay đổi số áo. Đó là một lời tuyên bố dứt khoát, một lời tuyên án cuối cùng về tương lai của Marcus Rashford tại Old Trafford.
Đối với một cầu thủ trưởng thành từ chính lò đào tạo của CLB, người từng được xem là "Poster Boy" và là niềm hy vọng của một thế hệ, việc bị tước đi con số mang tính biểu tượng này là dấu chấm hết không thể rõ ràng hơn.
Chiếc áo số 10 ở Man United không chỉ là một con số, nó là một di sản, một sự thừa nhận về vai trò trung tâm trong lối chơi. Khi nó được trao cho người khác, thông điệp gửi đến Rashford và cả thế giới bóng đá rất rõ ràng: "Cậu không còn là hạt nhân trong kế hoạch của chúng tôi nữa."
Sự ruồng bỏ càng trở nên cay đắng hơn khi Rashford, dù được CLB cho phép có thêm thời gian để tìm kiếm bến đỗ mới vẫn lặng lẽ trở lại trung tâm huấn luyện Carrington. Nhưng thay vì hội quân cùng các đồng đội, anh phải tập luyện một mình.
Hình ảnh biểu tượng một thời lủi thủi trên sân tập, tách biệt hoàn toàn khỏi guồng quay của đội bóng dưới triều đại HLV Ruben Amorim là một sự tương phản đầy chua xót.
Nó khắc họa một thực tại phũ phàng: Rashford giờ đây là người thừa, một cái tên tồn tại bên lề chứ không còn thuộc về tập thể. Sự cô lập này còn đau đớn hơn cả việc ngồi dự bị, bởi nó cho thấy anh thậm chí không còn nằm trong phương án chiến thuật nào, dù là chính hay phụ.
Đây là một sự sụp đổ gây choáng váng. Không lâu trước đây, Rashford là tất cả những gì Man United đại diện: tài năng bản địa, tốc độ, sự cống hiến và một tấm lòng nhân ái ngoài sân cỏ. Anh là cầu thủ mà người hâm mộ nhìn vào và thấy được linh hồn của CLB.
Nhưng phong độ sa sút kéo dài, sự thiếu nhất quán và có lẽ là cả việc không phù hợp với triết lý của ban huấn luyện mới đã đẩy anh từ vị thế của một người hùng đến một gánh nặng.
Việc Matheus Cunha, một tân binh ngay lập tức được trao đặc quyền mà Rashford từng nắm giữ cho thấy ban lãnh đạo đã hoàn toàn mất niềm tin và quyết tâm xây dựng một hàng công mới mà không có Rashford.

Lối thoát duy nhất và cũng là mong muốn của Rashford lúc này là Barcelona. Tuy nhiên, con đường đến Camp Nou cũng chẳng hề bằng phẳng. Đội bóng xứ Catalan được cho là đang ưu tiên Luis Diaz của Liverpool, và chỉ xem Rashford như một phương án B.
Điều này một lần nữa cho thấy vị thế của anh trên thị trường chuyển nhượng đã suy giảm. Chân sút sinh năm 1997 không còn là một ngôi sao được săn đón hàng đầu, mà chỉ là một lựa chọn thay thế, một thương vụ "hợp lý về mặt tài chính".
Ngay cả khi Barca theo đuổi, họ cũng sẽ tìm cách ép giá Man United, biết rằng Quỷ đỏ đang ở thế yếu và rất muốn đẩy Rashford ra đi.
Mức phí 40 triệu bảng mà Man United đưa ra có thể sẽ phải giảm sâu, và việc Rashford được cho là sẵn sàng chấp nhận giảm lương để ra đi càng cho thấy sự tuyệt vọng của anh trong việc tìm kiếm một khởi đầu mới.
Toàn bộ câu chuyện này là một nỗi thất vọng tràn trề, không chỉ cho cầu thủ mà còn cho những người hâm mộ đã từng yêu mến Rashford.
Từ một biểu tượng không thể thay thế, Rashford giờ đây đang phải đối mặt với một tương lai bấp bênh, nơi anh phải chứng minh lại giá trị của mình ở một môi trường hoàn toàn xa lạ, khép lại chương từng rất huy hoàng tại Nhà hát của những giấc mơ theo cách không thể buồn hơn.