Thomas Muller: 25 năm cống hiến khép lại trong lặng lẽ với thất bại trước PSG
ScoresWay.netThomas Muller vừa khép lại quãng thời gian 25 năm gắn bó với Bayern Munich bằng một cái kết không trọn vẹn.

Sau 756 trận chính thức, những bước chạy cuối cùng của anh trong màu áo Hùm xám dừng lại ở tứ kết Club World Cup, nơi Bayern gục ngã 0-2 trước Paris Saint-Germain trong thế trận đầy tiếc nuối.
Trận đấu với PSG có lẽ không chỉ khiến người hâm mộ Bayern hụt hẫng, mà ngay cả bản thân Muller cũng chưa thể nói ra hết cảm xúc. Cả trận, anh phải ngồi dài trên ghế dự bị, chỉ được tung vào sân ở phút 80 khi thế trận đã trở nên căng thẳng tột độ. Ngay sau khi Muller xuất hiện, sân cỏ nóng lên với hai tấm thẻ đỏ dành cho Willian Pacho và Lucas Hernandez bên phía PSG, mở ra hy vọng mong manh cho Bayern với lợi thế hơn hai người.
Nhưng bóng đá đôi khi rất nghiệt ngã. Dù đá hơn người, Bayern vẫn không thể xuyên thủng hàng phòng ngự PSG. Muller chỉ biết lắc đầu ngao ngán khi trọng tài nổi còi kết thúc trận đấu – khép lại hành trình của anh tại đội bóng mà anh coi là gia đình suốt từ khi còn là cậu bé tập sự.
Sau trận, Muller chia sẻ thật lòng: “Chúng tôi đã tập trung tối đa để vượt qua vòng này, nhưng kết quả không như mong đợi. Bây giờ tất cả phải mất thêm thời gian để chấp nhận và tiêu hóa mọi thứ. Cảm giác này rất lạ lẫm. Bạn cứ nghĩ sẽ trở về khách sạn, chuẩn bị cho vòng tiếp theo, nhưng cuối cùng lại phải xếp đồ về nhà. Mọi thứ thật khó nuốt trôi.”
Trong khi đồng đội Konrad Laimer nhìn sự ra đi của Muller bằng góc nhìn triết lý – “cái kết luôn đến, theo cách nó phải đến” – thì Muller vẫn cần thêm chút lặng im. Không ít CĐV hy vọng anh sẽ đổi ý, tiếp tục ở lại ít nhất nửa năm nữa để dìu dắt lứa trẻ, đặc biệt là trong bối cảnh Jamal Musiala gặp chấn thương. Nhưng Muller tỏ rõ sự khó chịu khi bị hỏi thẳng về khả năng “trở lại ngắn hạn” nếu Musiala nghỉ dài ngày: “Tôi không nói câu hỏi đó thiếu tế nhị, nhưng nó khiến tôi cảm thấy không dễ chịu.”

Muller hiểu rõ giá trị của việc thế hệ trẻ cần không gian phát triển. Trận đấu với PSG cũng chứng kiến Jamal Musiala nằm sân vì chấn thương, điều khiến truyền thông Đức lo lắng ngay lập tức đặt vấn đề liệu Muller có phải “chữa cháy” thêm một lần nữa. Tuy nhiên, bản thân anh không muốn sự chia tay của mình bị biến thành cuộc tranh luận thiếu công bằng. “Tôi cảnh báo trước, đừng để câu chuyện này bị biến thành một cuộc tranh luận kém duyên,” Muller nhấn mạnh.
Nhìn lại trận tứ kết Club World Cup, Muller không giấu được sự tiếc nuối. Bayern đã chơi không hề tệ, thậm chí có thời điểm kiểm soát hoàn toàn PSG trong hiệp một. Lối chơi pressing tầm cao buộc đối thủ phải liên tục chuyền dài cầu may ở hiệp hai. Bayern có những cơ hội mười mươi, thậm chí ghi tới hai bàn nhưng đều không được công nhận vì lỗi việt vị trong gang tấc. Khi thế trận tưởng chừng nghiêng hẳn về Bayern sau hai tấm thẻ đỏ, cú đòn phản công của PSG đã đặt dấu chấm hết cho hy vọng mong manh ấy.
Khép lại 25 năm, Muller để lại di sản của một huyền thoại: 756 trận đấu chính thức, vô số danh hiệu quốc nội và quốc tế, tinh thần chiến đấu không mệt mỏi và hình ảnh của một chiến binh mẫu mực. Câu hỏi lớn còn lại là liệu anh có chính thức giải nghệ hay tiếp tục chơi bóng thêm một mùa nữa ở một đội bóng khác? Ngay cả Uli Hoeness, biểu tượng quyền lực tại Bayern, cũng khuyên anh nên khép lại sự nghiệp đúng lúc. Nhưng như chính Muller thừa nhận, anh cần thêm thời gian: “Hãy để mọi thứ lắng xuống đã.”
Một giai đoạn hoàng kim nữa của Bayern khép lại. Với Thomas Muller, bóng đá có thể chưa hết, nhưng chương dài nhất và đẹp nhất đời anh với Bayern Munich đã khép lại trong những giọt mồ hôi ở Atlanta – và cả sự nuối tiếc không tên.